Nền kinh tế hỗn hợp: Từ lúc sinh ra cho đến lúc chết, cuộc sống của chúng ta bị tác động bởi các hoạt động của chính phủ theo vô vàn cách khác nhau.
Chúng ta sinh ra ở các bệnh viện do nhà nước trợ cấp, nếu đó không phải là sở hữu của nhà nước; chúng ta sinh ra trong thế giới này được sự chăm sóc và giám sát của các bác sĩ, được đào tạo ở các trường y ít nhất cũng do nhà nước hỗ trợ một phần. Việc chúng ta sinh ra được nhà nước ghi chép lại (bằng cách cấp giấy khai sinh), cho chúng ta các đặc quyền nghĩa vụ làm công dân của nước mình.
Hầu hết chúng ta (phải đến 90%) đều được học ở các trường công.
Mặc dù lần sửa đổi Hiến pháp lần thứ 13 đã xóa bỏ chế độ nô lệ, hay sự phục vụ bắt buộc, chính phủ vẫn cần tới sự áp đặt, phải thực hiện chế độ quân dịch, phải tuyển thanh niên chiến đấu trong các cuộc chiến của đất nước chúng ta.
Khoảng 15% trong số chúng ta sống trong các ngôi nhà do chính phủ liên bang trợ cấp hoặc do chính phủ liên bang bảo lãnh việc thế chấp; khoảng 10% trong số chúng ta nhận thực phẩm hoặc trợ cấp thực phẩm của chính phủ, và trên 40% chi phí y tế của chúng ta do chính phủ trả.
Thực tế là, ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời, tất cả chúng ta đều có nhận tiền của chính phủ cho sinh viên vay tiền; hoặc là khi lớn lên, lúc chúng ta mất việc làm, mất khả năng lao động hoặc lâm vào tình cảnh đói nghèo; hay khi nghỉ hưu, chúng ta nhận tiền thông qua bảo hiểm xã hội và chương trình bảo hộ y tế.
Tất cả chúng ta đều trả tiền cho chính phủ, dưới dạng thuế doanh thu ở cấp địa phương và cấp bang, thuế tiêu thụ hàng hóa ở cấp liên bang như thuế xăng dầu, rượu, điện thoại, vé máy bay, nước hoa, săm lốp, thuế tài sản, thuế thu nhập, và mua bảo hiểm xã hội (thuế quỹ lương).
Gần như 1/6 lực lượng lao động làm việc cho chính phủ, và phần còn lại, chính phủ cũng có tác động đáng kể đến các các điều kiện làm việc . Nếu chúng ta bị tai nạn lúc làm việc, dù đã có sự bảo trợ của chính phủ, chúng ta vẫn được hưởng sự đền bù của quỹ bồi thường người lao động. Các nghiệp đoàn, mà quyền và trách nhiệm của họ được chính phủ quy định, thỏa thuận về điều kiện làm việc, bao gồm giờ làm việc, tiền lương và tiền công trả theo phần công việc. Chính phủ khuyến khích lập các kế hoạch trợ cấp thong qua việc đánh thuế, và chính phủ cũng đảm bảo cho kế hoạch đó nếu người chủ bị phá sản.
Giá lúa mì, ngô và các sản phẩm sữa chịu sự kiểm soát hoặc chịu sự chi phối mạnh mẽ của chính phủ. Trong nhiều lĩnh vực sản xuất, như thép, oto, giầy, áo sơ mi, máy thu hình, hay máy vi tính, lợi nhuận và các cơ hội việc làm, đều chịu ảnh hưởng lớn của việc chính phủ có cho phép hoặc không cho phép các địch thủ cạnh tranh nước ngoài bán hàng hóa vào Mỹ mà không có thuế quan hạn ngạch.
Là người tiêu dùng, chúng ta chịu ảnh hưởng của chính phủ ở chỗ: để mua thuốc lá, rượu, oto và nhiều hàng tiêu dùng khác, chúng ta phải trả giá rất cao đó là do thuế, thuế quan, hạn ngạch hay các quy định mà chính phủ đặt ra, trong khi đó giá hàng hóa khác (dịch vụ công cộng, điện thoại, nước, điện và nhà ở) có thể thấp hơn là do sự điều tiết của chính phủ. Mọi đồ ăn và thức uống của chúng ta đều do chính phủ điều tiết. Nơi chúng ta sống, loại nhà chúng ta ở đều do chính phủ điều tiết. Nơi chúng ta sống, loại nhà chúng ta ở đều do nhiều cơ quan nhà nước quản lý.
Tất cả chúng ta đều được thừa hưởng dịch vụ công cộng: chúng ta đi trên đường công cộng và đường xe lửa do nhà nước trợ cấp. Ở nhiều nơi, rác rưởi do cơ quan nhà nước thu dọn, cống rãnh do cơ quan cơ quan công cộng chăm lo; ở một số nơi, nước chúng ta uống do công ty cấp nước công cộng cung cấp và các công ty cấp nước công cộng cung cấp và các cơ quan công cộng làm sạch không khí.
Cơ cấu pháp luật đảm bảo một khung khổ mà trong đó các cá nhân, các hãng có thể quan hệ, giao tiếp một cách cùng có lợi. Luật pháp của chúng ta quy định thực chất của các hợp đồng mà chúng ta có thể ký. Khi có tranh chấp giữa hai cá nhân, họ có thể đưa ra tòa án để giải quyết.