Phương Nam Co LTD
© 27/7/2024 - Vietnam12h.com Application

Tăng cường tính chất lưu biến của hồ xi măng với Triethanolamine đã biến đổi


Bài viết này tìm hiểu các cải tiến về tính chất lưu biến của hồ xi măng đạt được bằng cách biến đổi các phân tử Triethanolamine (TEA) với axit carboxylic, đặc biệt là các axit có chuỗi hydrocarbon trung bình. Nghiên cứu tập trung vào các phản ứng este hóa giúp tăng cường hiệu ứng cản trở không gian của Polycarboxylate Ether (PCE), dẫn đến phân tán tốt hơn các hạt xi măng, cải thiện độ lỏng và giảm sự không tương thích giữa xi măng và phụ gia. Mối tương quan chặt chẽ được quan sát giữa ứng suất chảy và độ nhớt dẻo ở các liều lượng Polycarboxylate Ether khác nhau.

Giới thiệu: Lưu biến, nghiên cứu về sự chảy của vật chất, là một khía cạnh quan trọng của các vật liệu xi măng vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng làm việc và tính ổn định. Các phương pháp truyền thống như thử nghiệm dòng chảy bằng phễu Marsh từ lâu đã được sử dụng để đánh giá các tính chất lưu biến của hồ xi măng. Tuy nhiên, các tiến bộ gần đây cho thấy việc biến đổi các phụ gia hóa học có thể cải thiện đáng kể các tính chất này. Bài viết này khám phá ảnh hưởng của việc biến đổi Triethanolamine với axit carboxylic lên lưu biến của hồ xi măng.

Nền tảng: Triethanolamine là một phụ gia hóa học thường được sử dụng trong các công thức xi măng và bê tông do khả năng cải thiện phát triển cường độ sớm và giảm thời gian ninh kết. Tuy nhiên, hiệu quả của nó có thể được tăng cường hơn nữa bằng cách biến đổi hóa học. Phản ứng este hóa của Triethanolamine với axit carboxylic tạo ra các nhóm este, giúp tăng cường hiệu ứng cản trở không gian của PCE, dẫn đến phân tán các hạt tốt hơn.

Phương pháp thử nghiệm: Nghiên cứu điều tra tác động của Triethanolamine đã biến đổi với axit carboxylic có chuỗi hydrocarbon trung bình lên các tính chất lưu biến của hồ xi măng. Các liều lượng khác nhau của Polycarboxylate Ether (0%, 0,1% và 0,15%) đã được thử nghiệm để thiết lập mối tương quan giữa ứng suất chảy và độ nhớt dẻo.

Kết quả:

  1. Mối tương quan giữa ứng suất chảy và độ nhớt dẻo: Kết quả cho thấy mối tương quan chặt chẽ giữa ứng suất chảy và độ nhớt dẻo cho tất cả các hỗn hợp đã thử nghiệm. Các mối tương quan này có thể được biểu diễn bằng các phương trình tuyến tính:
    • Polycarboxylate Ether = 0%:
    • Ứng suất chảy, Pa = 0.084 x (Độ nhớt, Pa.s) + 5.29
    • Polycarboxylate Ether = 0.1%:
    • Ứng suất chảy, Pa = 0.157x  (Độ nhớt, Pa.s) + 4.1
    • Polycarboxylate Ether = 0.15%:
    • Ứng suất chảy, Pa = 0.26 x (Độ nhớt, Pa.s) + 1.45

Các phương trình này cho thấy khi liều lượng Polycarboxylate Ether tăng lên, sự phụ thuộc của ứng suất chảy vào độ nhớt cũng tăng lên, chỉ ra sự phân tán được cải thiện và giảm sự tập hợp của các hạt.

  1. Tác động của phản ứng este hóa: Phản ứng este hóa của Triethanolamine với axit carboxylic tăng cường hiệu ứng cản trở không gian của PCE, cải thiện sự phân tán của các hạt xi măng. Điều này dẫn đến hỗn hợp đồng nhất hơn, giảm khả năng phân lớp và cải thiện độ lỏng tổng thể.
  2. Cải tiến lưu biến: Các phân tử Triethanolamine đã biến đổi cải thiện đáng kể các tính chất lưu biến của hồ xi măng, được chứng minh bằng ứng suất chảy và độ nhớt dẻo giảm. Sự cải thiện này đặc biệt có lợi trong các ứng dụng đòi hỏi độ lỏng cao và khả năng làm việc tốt, chẳng hạn như bê tông tự đầm.

Thảo luận: Các phát hiện của nghiên cứu này nêu bật tiềm năng của các biến đổi hóa học để cải thiện hiệu suất của các vật liệu xi măng. Bằng cách cải thiện sự phân tán của các hạt xi măng, Triethanolamine đã biến đổi có thể dẫn đến các tính chất lưu biến nhất quán và đáng tin cậy hơn, giảm nguy cơ vấn đề không tương thích giữa xi măng và phụ gia.

Kết luận: Việc biến đổi Triethanolamine với axit carboxylic là một phương pháp đầy hứa hẹn để tăng cường các tính chất lưu biến của hồ xi măng. Mối tương quan chặt chẽ giữa ứng suất chảy và độ nhớt dẻo ở các liều lượng Polycarboxylate Ether khác nhau cho thấy các biến đổi này có thể dẫn đến cải thiện đáng kể về khả năng làm việc và tính ổn định. Cần có thêm nghiên cứu để khám phá các tác động lâu dài của các biến đổi này và ảnh hưởng của chúng đến độ bền của các vật liệu xi măng.

Công việc tương lai: Các nghiên cứu trong tương lai nên tập trung vào hiệu suất lâu dài của Triethanolamine đã biến đổi trong các ứng dụng xi măng khác nhau, bao gồm ảnh hưởng của chúng đến phát triển cường độ, độ bền và khả năng chống lại các yếu tố môi trường. Ngoài ra, khám phá các biến đổi hóa học khác và tác động hiệp lực của chúng với Polycarboxylate Ether có thể mở ra những hướng đi mới để tối ưu hóa các tính chất lưu biến của hồ xi măng.

Bằng cách giải quyết các thách thức liên quan đến sự không tương thích giữa xi măng và phụ gia và cải thiện độ lỏng, những tiến bộ này có tiềm năng cách mạng hóa lĩnh vực công nghệ bê tông, dẫn đến các thực hành xây dựng hiệu quả và bền vững hơn.


kinhdoanh